Hôm qua, con đã khóc

Cập nhật: 27-11-2012 | 00:00:00

Chiều qua, con ngồi trong lớp học, thấy mẹ đi ngang. Cái dáng đi lầm lũi của mẹ khiến lòng con đau nhói.

Ngày trước, với anh Hai, mỗi khi được mời vào trường gặp ban giám hiệu hoặc giáo viên chủ nhiệm, mẹ luôn ngẩng cao đầu vì bao giờ họ cũng mang đến cho mẹ những điều tốt đẹp về anh Hai...

 Còn con thì sao? Ngay từ năm đầu cấp 2, con đã bắt đầu gây phiền phức cho mẹ. Và cho đến bây giờ vẫn vậy. Con không thích tham gia các hoạt động trong lớp nên mẹ bị mắng vốn là con thụ động; con không biết sử dụng máy tính thì bị bạn chê là cù lần, con không đi chơi cùng cả lớp thì cô chủ nhiệm bảo là con bị tự kỷ... Cứ mỗi lần như vậy, mẹ lại nhận được điện thoại của nhà trường...

Mẹ ơi, cái dáng lầm lũi của mẹ khiến con chảy nước mắt. Con biết những vất vả mà mẹ phải chịu đựng nên có những điều con không thể nói cùng mẹ. Con làm bài kiểm tra bị điểm kém vì bài ấy thầy chỉ dạy trong lớp học thêm; con không đi chơi với các bạn vì con không muốn mẹ phải tốn thêm một khoản tiền; con không biết sử dụng máy tính, không biết tên những ca sĩ, nghệ sĩ là thần tượng của lớp trẻ vì nhà mình chỉ có một cái máy tính cho anh Hai và một cái tivi cho cả nhà... Tất cả những thứ đó, con không được như các bạn nên con luôn mặc cảm...

Con trai mà khóc thì thật yếu đuối phải không mẹ? Nhưng mà hôm qua, con đã khóc đấy mẹ ạ. Con khóc và nghĩ rằng tại sao mình không thể vượt lên những suy nghĩ ấy để sống tốt hơn? Không có cha thì đã sao? Không có máy tính, tivi thì đã sao? Không có tiền học thêm thì đã sao? Con sẽ không vì những thứ ấy mà tự dằn vặt mình nữa đâu mẹ ạ. Vì hôm nay, con đã 16 tuổi rồi...

Theo NLĐ

Chia sẻ bài viết

LƯU Ý: BDO sẽ biên tập ý kiến của bạn đọc trước khi xuất bản. BDO hoan nghênh những ý kiến khách quan, có tính xây dựng và có quyền không sử dụng những ý kiến cực đoan không phù hợp. Vui lòng gõ tiếng việt có dấu, cám ơn sự đóng góp của bạn đọc.

Gửi file đính kèm không quá 10MB Đính kèm File
Quay lên trên