Vì sao Bụt khóc?

Cập nhật: 18-06-2010 | 00:00:00

- Một lần Bụt đi ngang đồng bằng sông Cửu Long, thấy một em bé ngồi khóc bên đường, Bụt vội hỏi (ai cũng biết câu gì nên không nhắc lại), em bé trả lời: “Ông ơi, con không thể đến trường!”

– Tại sao?

– Dạ, ông nhìn đi, con nghèo xơ xác, áo quần rách rưới thế này, chân chỉ mang có mỗi một chiếc dép!

Bụt hồ hởi: “Tưởng gì, để ta làm phép cho”. Sau một tiếng bùm, mịt mù khói xịt, hiện lên trước mặt cậu bé... một chiếc dép nữa.

Mấy năm sau, Bụt lại có việc vân du vùng núi. Đi ngang dòng Pô Kô, Bụt thấy nhiều trẻ em ngồi khóc. Nhớ đến chức năng – nhiệm vụ của mình, Bụt liền đáp xuống hỏi. Một em sụt sịt thưa: “Tụi con không thể đến trường!”

– Tại sao?

– Dạ, không có cầu để qua sông, mà đu dây thì sợ quá!

– Tưởng gì – Bụt giũ phất trần, sau khi khói tan thì hiện ra... mấy chiếc áo phao.

Ngày 5.6, người ta thấy Bụt ngồi khóc trước cửa hội thảo “Trường học cho trẻ tự kỷ” tại TP.HCM. Một em bé đi ngang liền hỏi: “Vì sao ông khóc?”. Bụt trả lời: “Ta khóc vì không có trường để học!”

– Nhưng ông ơi, ông muốn đến trường nào?

- Còn trường nào nữa, trường tự kỷ cho... người lớn.

 

THEO SGTT

Chia sẻ bài viết

LƯU Ý: BDO sẽ biên tập ý kiến của bạn đọc trước khi xuất bản. BDO hoan nghênh những ý kiến khách quan, có tính xây dựng và có quyền không sử dụng những ý kiến cực đoan không phù hợp. Vui lòng gõ tiếng việt có dấu, cám ơn sự đóng góp của bạn đọc.

Gửi file đính kèm không quá 10MB Đính kèm File
Quay lên trên