Từ lâu, việc mất xe trong nhà trọ vẫn thường xuyên xảy ra, nhiều người cũng không làm lớn chuyện vì xem như đó là chuyện xui rủi. Thế nhưng, đôi vợ chồng trẻ này quyết tâm theo đuổi vụ kiện dân sự “Tranh chấp hợp đồng gửi, giữ tài sản” để đòi lại quyền lợi, sự việc sau nhiều tháng cũng kết thúc có hậu!
Đầu tháng 10-2016 vợ chồng ông Lê Hồng Phương và bà Nguyễn Thị Hồng thuê phòng trọ của bà Nguyễn Minh Nga với giá thuê 900.000 đồng/tháng, trong đó bao gồm 800.00 đồng tiền phòng và 100.000 đồng phí giữ 2 xe mô tô. Các bên chỉ thỏa thuận miệng và không lập văn bản.
Vào ngày 7-11-2017, sau khi đi làm về, ông Phương, bà Hồng gửi 2 xe hiệu Yamaha Exciter màu xanh trắng và xe mô tô hiệu Vision màu xanh trong nhà xe của bà Nga. Lúc 3 giờ sáng hôm sau, vợ chồng ông Nguyễn Văn Đến, người được bà Nga thuê trông giữ xe cho những người thuê ở trọ, báo là bị mất xe. Sau khi sự việc xảy ra, bà Nga thỏa thuận bồi thường số tiền 20 triệu đồng và 1 chiếc xe Click cũ trị giá khoảng 10 triệu đồng. Dù nói là vậy nhưng bà Nga không thực hiện lời hứa, không đồng ý bồi thường. Nay ông bà Phương yêu cầu tòa án giải quyết buộc bà Nga phải bồi thường trị giá 2 chiếc bị mất là 56 triệu đồng.
Phía bà Nga thống nhất với trình bày của vợ chồng ông Phương. Tuy nhiên, bà không trực tiếp quản lý tài sản cho người thuê trọ mà bà thỏa thuận riêng với vợ chồng ông Nguyễn Văn Đến sẽ trả 1 triệu đồng/tháng để giữ xe cho các phòng trọ thuê trên lầu, trong đó có vợ chồng ông Phương. Thỏa thuận giữa bà Nga với vợ chồng ông Đến không có ký hợp đồng, chỉ là thỏa thuận bằng miệng về việc giữ xe và không có giao kết về thời gian kết thúc hợp đồng cũng như trách nhiệm bồi thường khi có mất mát tài sản xảy ra. Sự việc mất xe của vợ chồng ông Phương thuộc trách nhiệm của vợ chồng ông Đến. Nay vợ ông Phương yêu cầu bà bồi thường giá trị xe bị mất nên bà không đồng ý bồi thường. Việc này do vợ chồng ông Đến, họ phải có trách nhiệm bồi thường!
Còn phần vợ chồng ông Đến thì cho rằng họ từ tỉnh Cà Mau lên Bình Dương có đến thuê phòng trọ của bà Nga với giá 1 triệu đồng/ tháng. Thấy hoàn cảnh của ông bà khó khăn, không có tiền đóng tiền nhà, nên bà Nga có ý nhờ vợ chồng ông trông coi và giữ xe cho các phòng trọ ở trên lầu. Tiền công này sẽ cấn trừ vào tiền thuê phòng trọ hàng tháng. Thời điểm vợ chồng ông Phương mất xe, hai vợ chồng ông giữ khoảng 7 - 8 chiếc xe, do số lượng xe ít nên ông bà không ghi thẻ xe giao cho người gửi. Bà Nga phải có trách nhiệm bồi thường cho vợ chồng ông Phương, vì bà Nga lấy tiền trọ hàng tháng, trong đó có cả phí giữ xe. Vì thế, vợ chồng ông không có trách nhiệm bồi thường!
Tại phiên tòa sơ thẩm, tòa án đã tuyên buộc bà Nga phải bồi thường cho vợ chồng ông Phương số tiền 56 triệu đồng, tương đương giá trị 2 chiếc xe bị mất. Tuy nhiên, bà Nga đã làm đơn kháng cáo toàn bộ nội dung bản án dân sự sơ thẩm. Trong phiên tòa phúc thẩm, căn cứ vào lời khai của vợ chồng ông Đến, lời khai của vợ chồng ông Phương và lời khai của bà Nga có cơ sở xác định bà Nga có nhận giữ xe. Việc xảy ra mất xe trong nhà, đất của bà Nga và thuộc phạm vi quản lý của bà Nga và bà Nga cũng đã thu tiền giữ xe hàng tháng. Vì vậy, trách nhiệm bồi thường giá trị xe bị mất của vợ chồng ông Phương là trách nhiệm của bà Nga. Tòa án cấp sơ thẩm chấp nhận yêu cầu khởi kiện của nguyên đơn là có căn cứ. Vì vậy, tòa phúc thẩm không chấp nhận kháng cáo của bà Nga, buộc bà Nga bồi thường số tiền như tòa sơ thẩm đã tuyên!
Sau những tháng ngày đi đòi quyền lợi cho mình thì vợ chồng ông Phương đã được đền bù thỏa đáng!
THỦY TRINH